Khi giới thiệu về thành Phố Hồ Chí Minh (tên gọi cũ là Sài Gòn) ai cũng phải tự hào với một thành phố lớn nhất Việt Nam về dân số và kinh tế, đứng thứ hai về diện tích. Vùng đất này ban đầu được gọi là Prey Nokor, sau đó được hình thành nhờ công cuộc khai phá miền Nam của nhà Nguyễn. Năm 1698, Nguyễn Hữu Cảnh cho lập phủ Gia Định, bắt đầu đánh dấu cho sự ra đời của thành phố. Khi người Pháp tiến vào Đông Dương, để phục vụ công cuộc khai thác thuộc địa, thành phố Sài Gòn được thành lập.
Dần dần thành phố nhanh chóng phát triển, trở thành một trong hai đô thị quan trọng nhất của nước Việt Nam. Cùng với Phnom Penh của Campuchia, Sài Gòn được người Pháp mệnh danh là Hòn ngọc Viễn Đông, nổi bật nhất trong số những thuộc địa của thực dân Pháp. Sài Gòn cũng là thủ đô của Liên bang Đông Dương giai đoạn ở 1887 – 1901 (về sau Pháp chuyển thủ đô Liên bang Đông Dương ra ngoài Hà Nội).
Năm 1949, Sài Gòn trở thành thủ đô của Quốc gia Việt Nam – một chính thể thuộc Liên bang Đông Dương, sau này là thủ đô của Việt Nam Cộng hòa. Đến năm 1955, Việt Nam Cộng hòa được thành lập, Sài Gòn khi đó là thành phố lớn nhất tại miền Nam Việt Nam đã được chọn làm thủ đô với tên gọi chính thức Đô Thành Sài Gòn. Kể từ đó, thành phố này trở thành một trong những đô thị quan trọng của miền Nam Việt Nam.